Một thoáng Việt Nam

“Tháng Tám nắng rám trái bưởi”

Tôi đến Hà Nội vào tuần đầu tiên của tháng tám, cái nóng đối với tôi thật là khủng . từ một xứ đang là mùa đông qua xứ mùa Hạ, tôi phải cố gắng chống chọi với cái nắng oi ả ở miền bắc. Anh Ngọc Thái, hai Chị Cần và chị Cúc đón tôi tại phi cảng , Anh là Sư Huynh của tôi trong lãnh vực nhiếp ảnh, sau mười sáu năm xa cách nay tôi mới gặp lại anh. Người ta thường nói, thời gian có thể làm thay đổi nhiều thứ, nhưng anh vẫn vậy, không thấy anh thay đổi nhiều, anh vẫn ôn tồn và điểm đạm như ngày xưa. Sau cái ôm thắm thiết và những lời thăm hỏi, chúng tôi bắt đầu hành trình khám phá điểm đến sắp tới.

Vịnh bái tử long là điểm đến đầu tiên mà anh Ngọc Thái đưa tôi đến. Thật sự tôi là người may mắn, vì trên các lộ trình đều được anh sắp đặt, riêng tôi chỉ việc "bấm máy". Sau một đêm nghỉ ngơi lấy tinh thần cho một ngày mới, nửa đêm về sáng trời đổ cơn mưa rất to, kèm theo những những tiếng sấm sét rất lớn, nói thật đã lâu lắm rồi tôi mới được thưởng thức lại tiếng mưa rơi trên nóc nhà. Năm giờ sáng, chúng tôi bắt đầu khởi hành thì trời quang mưa tạnh, anh Thái nói rằng, "vậy là hên lắm, vì đêm hôm trước có mưa thì quang cảnh vịnh mới đẹp, bình thường thì vịnh rất mù vì hơi nước bốc lên." Thật là đúng khi nói những người nhiếp ảnh ngoài tài sáng tác còn là một nhà thiên văn.

Điểm đến tiếp theo anh dẫn tôi đi khám phá vùng đất Thanh Hóa, ở đó có những chiếc Bè Mảng làm bằng cây Luồn ghép lại để làm phương tiện đi biển đánh bắt cá .Anh giải thích rằng, sau này những chiếc ghe này sẽ không còn nữa vì ngư dân chuyển sang những chiếc ghe tân tiến hơn, thế là tôi lại có những bức ảnh mới. Sau một ngày thỏa mãn niềm đam mê, anh em chúng tôi trở về Hà Nội, những ngày kế tiếp anh dẫn tôi đi chụp những ngôi đền nổi tiếng ở đất Hà Thành.Có một việc làm tôi sẽ không bao giờ quên, đó là khoảng thời gian anh dẫn tôi đi chụp làng làm Nón, hôm đó trời mưa rất lớn, xe anh lại đậu hơi xa chợ. Anh nói tôi ngồi trong xe chờ anh đi mua ô ( dù), Tôi nói với anh "trời mưa to quá ! anh coi chừng bị bịnh đó! Anh nói tôi rằng "không sao đâu mình quen rồi, mình lo cho Thắng thôi." Sau một hồi anh trở lại với cây dù trên tay, nhưng người anh thì ướt sũng. Khi hai anh em vô trong chợ, thì các bà bán nón không họp chợ vì trời mưa, anh tiếc mãi. Sau ngày hôm đó tôi thì không sao, nhưng anh thì có sao vì trúng mưa nên anh đã bị cảm sốt. Tôi ái ngại và lo lắng cho anh, nhưng anh lại nói với tôi rằng, "anh chỉ cần uống vài viên thuốc là sẽ khỏi, Thắng về đây ít ngày quá lên cố gắng dẫn Thắng đi khám phá."

Ngày cuối cùng ở hà nội, chuyến bay trở về Úc của tôi vào 3:30 chiều, nhưng anh vẫn cố gắng đưa tôi đi chụp thêm mấy tiếng nữa trước khi tạm biệt Hà Nội. Anh nói với tôi, "Thái đã chuẩn bị xong rồi, Mình sẽ đưa Thắng về kịp thời gian đi phi trường." Thế là tôi lại có thêm những bức ảnh đẹp của một chuyến đi đầy ý nghĩa đầy yêu thương. Sau mấy tiếng chụp anh chở tôi trở về khách sạn và hai anh em nói lời chào tạm biệt nhau.Tôi và Gia Đình chuẩn bị hành lý để ra phi trường. Máy bay cất cánh, qua khung cửa sổ, cảnh quan thành phố xa mờ dần, tâm hồn tôi thật thổn thức. Tạm biệt Hà Nội và những người Anh người Chị thân yêu đã cho tôi những ngày thật tuyệt vời. không biết em sẽ dùng lời nói cảm ơn nào cho đúng nghĩa với những nghĩa cử mà anh đã dành cho em.

Hồi tưởng lại những kỷ niệm vào năm 2006 lúc đó Anh Em mình gặp nhau lần đầu. Anh dẫn em đi chụp những vùng đất Tây Bắc , ngày đó còn rất thô sơ, mộc mạc, những chặng đường đi thật khó khăn, nhưng đã để lại trong em những kỷ niệm khó quên. Rồi bẵng đi mãi tới năm 2022, anh em mình mới lại có dịp hội ngộ đầy thú vị. Nhìn lại một chặng đường thật dài, rồi mai đây không biết thời gian là bao lâu nữa anh em mình mới có dịp hội ngộ, tất cả là ước mong và hy vọng anh nhỉ! Hôm nay, em nhìn những cuốn Film đã tráng, tuy chưa in ra ,nhưng những hình ảnh soi lên mỗi miếng film là một kỷ niệm, ức ký in lại khung cảnh anh em mình đang rong ruổi trên những con đường sáng tác.

Cầu Chúc Anh, các Chị luôn an mạnh và luôn gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. Hẹn gặp lại Anh, Chị một ngày gần nhất.

Sydney mùa Xuân 2022.

Professional Photographers.

Ngọc Thái Đặng

Hasselb = Sonnar 4/150mm

Kodak- 400 Tmax.

Previous
Previous

Thu An photpgrapher

Next
Next

Meditation